Tắt đèn - Ngô Tất Tố

“… Thế là hắn túm đầu dây thừng đẩy sấy đẩy ngửa chị Dậu xuống thềm. Vừa đi hắn vừa sa sả chửi mắng.
Tới đình, hắn sai tuần phu trói chặt chị Dậu vào một cột đình. Thằng Mới lễ mễ bưng mâm lòng lợn, đậu phụ đặt vào chiếc chiếu giữa đình. Lý trưởng ngồi xếp bằng tròn bên cạnh bao lan, vừa uống rượu vừa cà riềng cà tỏi:
- Con mẹ đĩ dậu! Mày đã biết nhục chưa con? Ông còn làm cho bõ ghét mới thôi!...
Chị Dậu lúc ấy hình như tức quá, sắc mặt tái xanh, chị cúi gầm xuống, không nói gì cả. Lý trưởng lại kè nhè:
- Chỉ vì vợ chồng nhà mày, cho nên hôm qua quan mới hạch ông, mày có biết không? Việc này chưa biết ông sẽ lo liệu thế nào cho xong. Có lẽ hơn trăm đồng bạc kiếm được trong vụ thuế này, ông phải đổ đi… vì mày tất cả.
Rồi hắn đập tay xuống sân đình:
- Mày làm hại ông đến thế, chứ còn đến thế nào nữa? Con mẹ kia! Ông giết chết mày cũng không oan mà!
Cứ thế, cứ cái giọng ấy, hắn lảm nhảm một mình cho đến khi chai rượu hết già nửa…”.

01. Chương 1


02. Chương 2


03. Chương 3


04. Chương 4


05. Chương 5


06. Chương 6


07. Chương 7


08. Chương 8


09. Chương 9


10. Chương 10


11. Chương 11


12. Chương 12


13. Chương 13


14. Chương 14


15. Chương 15


16. Chương 16


17. Chương 17


18. Chương 18


19. Chương 19


20. Chương 20


21. Chương 21


22. Chương 22


23. Chương 23


24. Chương 24


25. Chương 25


26. Chương 26

Nguồn: sachnoionline
Lên đầu trang